Mùa đến
Mùa đi.
hình như đã rất lâu...
lâu lắm
một câu hỏi thăm nhau theo thời gian đi quá chậm
lơ lửng treo ngang trên bậu cửa những buổi chiều
Từ xa người...
dằn nén nỗi nghiêng xiêu
đêm nhốt kín vào góc riêng từng nỗi nhớ
ngày đếm nhịp thời gian gõ đều từng trăn trở
như tiếng vọng từ xa xăm lay phiến lá ngủ vàng
Có nghĩa là đã mùa theo ngày tháng rong hoang
về phía trùng xa...
câu hỏi thăm lạc lối về.
lạc mất
hạt nắng vốn hồn nhiên đâu biết rằng ta vẫn
nắm níu một làn hương dần tan loãng giữa nhạt mờ
Mùa kiên nhẫn đơm từng diệp lục xanh mơ
tô điểm những hàng cây trên con đường lang thang chiều muộn
hồi ức có đôi lần ngược hướng về luống cuống
lá chết theo mùa. nỗi nhớ hoá già nua
Những gút thắt thời gian siết chặt nỗi nhặt thưa
siết chặt nỗi ẩm ương thả vào những cơn mưa sướt mướt
nỗi nhớ hóa rêu xanh bám dầy lên từng lớp
trên vách tín kiên trì
từng vô cớ bám ghì
Ta!?
......
Thêm một mùa qua đi...đi qua ...
Huỳnh Gia
15/03/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét