Nếu có một ngày tôi quên hết …
thời gian - không gian
ước lệ chỉ còn một khoảng trời trống rỗng
lần đối diện tôi - người
nhoẻn môi cười … lóng ngóng
khi ai đó vô tình nhắc đến chuyện ngày xưa
Xin hãy gỡ giùm tôi từng mảng sét gỉ già nua
trên cánh cửa thềm đời đang im lìm khóa chặt
ngồi xuống cạnh bên ân cần kiên nhẫn nhắc
tôi sẽ gắng công lật từng trang đời - tỉ mẩn
lần từng dấu vết mơ hồ
may ra còn lại được chút vui
Nếu có một ngày tôi quên mất ký ức đổi đời
quên cả bốn mùa
quên luôn lần hiện diện
xin hãy đưa giùm tôi trở về miền suy diễn
nỗi nhớ men theo từng lối rẽ
may ra chạm mốc hình như
Khi ta ví cuộc đời là một giấc mộng hư
quên - nhớ...
đã thành thói quen vô hình người với người cùng tô vẽ
trên khung bố nhân gian - để rồi mặc kệ
lâu dần...mặc định một hiển nhiên
Nếu có một ngày tôi quên mất những chung riêng
quên cả chỗ ngồi quen - ngày xưa từng hò hẹn
xin dắt giùm tôi về những nơi mình từng ghé đến
cho tôi đặt nhẹ nụ hôn lên chiếc lá chung tình
Chỉ còn lại bốn mùa xoa dịu nỗi điêu linh
còn lại khoảng mênh mông cho những lần vô ý nhất
có thể rồi tôi buông thả
lòng giũ sạch
vô hình như quên mất
không còn phải neo hằn
từng dấu khắc giữa khư khư
Huỳnh Gia
20/02 /2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét