Áng mây bay
Lối mòn dẫn tới ngày
xưa
triền đê trông ngóng
cơn mưa đầu mùa
niềm vui từ ấy đã vừa
đậu trên hạt nắng lưa
thưa cuối ngày
Bốn mùa như thế phôi
phai
nỗi buồn rơi rụng
giữa ngày lãng du
câu thơ lạnh đẫm
sương mù
chắn che không những
trầm tư.
chỉ là …
Nhặt miền ký ức rơi
xa
xâu từng chuỗi nhớ...
chợt qua bất ngờ
Mùa trôi
bóng xế mỏi mơ
dấu chân dĩ vãng đâu
chờ đợi ai.
Chiều nghiêng nghiêng
bóng đổ dài
ta ngồi ngắm
áng mây bay cuối
trời.
Huỳnh Gia
31.03.2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét