Dường có một mùa thu vừa
đi ngang qua đây
thả những chiếc lá vàng
hoe trút cạn đời – lịm chết
ta gượm bước chân mòn trên
lối về thấm mệt
lật trăm năm – xa khuất
dấu chân người
Ngược hướng mòn tìm – lơ
lửng nẻo riêng ơi!
nghe đâu đó thoảng mùi
hương gợi nhớ
đoá hồng nhung đêm nay vì
đâu nở
bên thềm hoang – cô độc
một góc đời
Có một mùa thu lạc lối giữa mưa rơi
đêm sướt mướt đổ dầm - lọn heo may
bỡ ngỡ
mùa không thể quay lưng hay
bởi mùa mắc nợ
phải nhờ đêm giấu biệt
nỗi đau vừa ...
Mùa Hạ đã rồi xoá vội nửa
xa xưa
nửa còn lại nép vào mưa từng hạt mỏng
Hạ không thể là mùa nếu
bước Thu còn lọng cọng
hãy kiên nhẫn đợi bốn mùa tuần
tự những lối quen
Huỳnh Gia
03/04/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét