Từ hôm ấy...
Người không quay trở lại
phía chân mây ba dấu chấm nhạt dần
Ta hóa đá nỗi đợi chờ hoang dại
chiều trổ mầm từng đọt gió lạnh căm
Có sợi nắng dần phai màu cỏ úa
ghé bên tai thủ thỉ chuyện qua rồi
bước chân xưa không về qua lối cũ
con phố buồn vắng lặng đến chơi vơi
Bóng chiều đã nghiêng dần về phía núi
vốc niềm tin sót lại giữ riêng mình
dường tiếng vọng từ cuối miền nông nổi
dỗ dành đêm tô vẽ những định hình
Ta và Hạ giữa thềm chiều đón nắng
vẽ lên đời một góc nhỏ u mê
chừng có lẽ khoả lấp đời huyễn hoặc
ký ức rong chơi từ hôm ấy … không về
Huỳnh Gia
15/03/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét