Như tiếng mùa rơi ngoài ngõ vắng
cứ ngỡ bước xưa đã quay về
vườn cũ rêu dầy lên từng lớp
ai người rũ hộ những lê thê
Sợi tóc mây mềm như sợi gió
thời gian vô ý – chớm giòn phai
người đi …đem hết theo từ đó
khoảng trống rộng thênh. lấp sao đầy
Nghe tiếng gió reo ngoài hiên lạnh
chợt biết mùa đông lại quay về
trăm năm ai nhớ. ai còn đợi
ta dỗ dành ta những bộn bề
Để nhớ một thời ta trút cạn
tình như cơn gió loãng tan từ …
khúc nhớ .... theo từng chiều rơi lạc ...
Ta còn trơ trọi mỗi hoang vu …
Huỳnh Gia
30/12/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét