Thứ Năm, 6 tháng 12, 2012

Từ khoảng trống không nhau

http://www.vatgia.com/pictures_fullsize/mcr1269308658.jpg



Có một khoảnh khắc tưởng vô hình - nhưng in dấu trong tim

Lặng lẽ với tháng năm - vô chừng nỗi nhớ
Nghiêng vai xuống nửa đời - rớt rơi từng lỡ dở
Đuổi nhặt những hư không - khao khát buổi giao mùa

Có những cơn gió vô tình thổi bạt góc vườn xưa
Từng vạt cỏ bên lề như héo hon vì chờ đợi
Mỗi bước chân người về - đã bao lần không kịp tới
Vài hạt bụi tháng ngày có che lấp được nỗi buồn riêng ?

Khi em xòe tay mong buông hết những ưu phiền
Từ buộc cánh thiệp hồng bằng chiếc nơ màu hạnh phúc
Từ đánh đổi niềm vui bằng tiếng cười vỡ vụn
Từ tô vẽ sắc màu lên phiến đá đã xanh rêu

( Nhưng cớ gì không tô vẽ được điều kỳ diệu của tình yêu
Bằng sắc đỏ cánh phượng ngày hè đang xoãy lưng nằm sưởi nắng
Hay sắc tím của chùm hoa giấy ngày xưa đang rũ buồn vì trông ngóng ...
Từ khoảng trống không nhau ?)

Khi em loay hoay giữa miền ký ức bạc màu .
 Nghe như có đôi lúc trái tim mình mềm yếu hẳn .
Ừ ! thì thời gian sẽ trôi qua rất nhanh , nhanh lắm .
Thoáng chốc ...nắng sẽ già - tô trắng một đời mây

 Vì có những nỗi niềm không dám nói cùng ai
 Nên thời gian cần phải dỗ dành - lấy đi và giấu mất .
Dù biết đó chính là những điều thiêng liêng nhất .
Em đang cố giữ gìn ...

Và khi thần giao cách cảm cũng chỉ là một kẻ vô tình

Thì trên khoảng trống không nhau sẽ được em tô đậm màu im lặng
Em xé vụn và rải vào hút sâu...hàng trăm ngàn lời nhắn ...
Mặc kệ những cơn đau ...





09/05/2012



Huỳnh Gia



===================

Từ khoảng trống không nhau (2)



Đôi lúc vô tình lạc giữa mênh mông
Nỗi nhớ vùng thoát ra
Loang dần theo gió
Dẫu bụi thời gian có lấp dùm những dấu chân ngoài ngõ
Như vẫn còn vương một ít hương thừa ...

Đôi lúc tự hỏi lòng đã quên được hay chưa
Khi liều thuốc nhiệm màu đôi khi không tác dụng
Thì thời gian dẫu rất dài trôi đi ...
còn lúng túng ...
Tô vẽ nụ cười lấp liếm qua loa

Nỗi nhớ chưa từng giũ sạch hôm qua
Nên những cơn mưa mỗi chiều rơi tí tách
Như điệp khúc ru buồn khiến màu mây đỏ hoạch
Rưng rức mắt chiều nay

Ai đuổi nắng đi ...
kéo vệt tháng ngày
Cho cơn gió chóng quên cứ lay miền hoài niệm
Thiếu chỉ một màu - chiếc cầu vồng tan biến
Dù mưa tạnh từ lâu ...




Huỳnh Gia


23/05/2012



1 nhận xét:

  1. Có những điều đốt mãi chẳng hóa tro
    Ta giấu kín trong lòng - chờ mục rữa
    Như thời gian chưa lần trao lời hứa
    Thản nhiên trôi như con nước vô tình

    Có những điều như ngọn gió phiêu linh
    Tưởng bay mất - nhưng rồi quay trở lại
    Xoáy nỗi nhớ xoay vòng - xoay mãi
    Bởi một lần trót tặng một tiếng yêu

    Trả lờiXóa