màu nắng tháng tư như tươi hơn
ngày ghi dấu
tóc Mẹ trắng phau phau
sau những lần mùa thay áo...
mắt đăm chiêu hướng về phía bây giờ là ký ức mờ xa
Những đứa con hiên ngang từng bước sải về nhà
rầm rập khúc quân hành âm vang đầy kiêu hãnh
nắng nung giọt mồ hôi giữa đất trời lóng lánh
hay mưa trút sũng tràn
luôn kiên định
trái tim xanh.
Năm mươi năm cùng chung sức chữa lành
từng dấu vết chiến tranh in hằn lên mắt Mẹ
để mỗi một ngày lên nắng tô hồng màu đất trẻ
xoa dịu nỗi niềm còn vương đọng chút bâng khuâng
Năm mươi năm
cùng xây dựng bức trường thành
che chắn bão giông.
che chắn lần mỏi mệt
để có được những ngày cả đất trời vui như ngày Tết
một đất nước thanh bình
một đất nước ấm no...
Huỳnh Gia
20.04.2025
Trên những con đường rực rỡ cờ bay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét