Như là hạt nắng
Có hạt nắng sớm mai buông rơi vào vạt cỏ
và ngủ quên cho đến buổi chiều tà
trời nhuốm mưa
lại cầm lòng không nỡ
khiến thỏi đất trở mình khô khốc nỗi manh nha
Cồm cộm giữa lưng chừng đêm trăn trở
ai gọi mùa về ươm nỗi nhớ tháng ba
thương hạt nắng cháy hết mình lần vương nợ
âm ỉ nỗi khát khao cơn gió mát chan hòa
Chòng chành mãi những bôn ba lối rẽ
nẻo bình yên phải mấy bận kiếm tìm
đôi lúc muốn viết lên đời câu chuyện kể
ngẫm ngợi hoài ...
rồi buông phía lặng im
Tháng ba đến đánh dấu thêm một tuổi
dốc thời gian dần thu ngắn từng ngày
thôi... cứ níu niềm vui còn tươi mới
phủi hết nỗi buồn đang lẽo đẽo loay hoay...
Mùa cứ nắng. cứ mưa
dù bất chợt
Ta và ta... riêng lối nhỏ ung dung
đời cứ bạc...
cứ trắng đen tùy thích
một cái phẩy tay dứt khoác.
chẳng phân trần.
Huỳnh Gia
02/03/2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét