Bình minh vừa giăng nhẹ những giọt sương
chừng có lẽ mùa đông vừa đâu đó
chút se lạnh vương tán cây ngọn cỏ...
vương thềm rêu...
xanh ký ức lên dầy
Mùa nhẩn nha lượn vòng như thể chẳng ai hay
rằng thời gian vô hình như vội vã
xuân đến, thu đi...
nắng chưa kịp hong khô mùa hạ
đã là đông ướp lạnh bước đơn hành
Thời khắc giao mùa
mưa nắng hoá đành hanh.
chiều...
mây xám giăng giăng một góc trời thật thấp
cơn gió xoáy từng vòng tạo thành vùng xoắn ốc
mưa xổ hồn nhiên lạnh khắp nẻo như vừa...
Em nhẹ nhàng khép cánh cửa mùa xưa
sợ đông đến lạnh góc riêng ẩn trú
sợ nỗi chung chiêng lắt lay lần do dự
lại bâng quơ vương mắc sợi ưu phiền
Mùa nối mùa...
là quy luật đương nhiên.
Huỳnh Gia
10/10/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét