Miền xưa
Trên lối về miền ký
ức xa xôi
bước chân muộn rêu
phong lần quá vãng
mưa cuối mùa như rì
rào lời ngăn cản
mùa đã xa
ngày đã cũ
thôi đừng...
Trên lối mòn đầy sỏi
đá dửng dưng
sẵn sàng cứa những
vết sâu lãnh đạm
đời trút hết những
nhánh buồn vàng sạm
sắp là đông
xin giữ ấm những xa
vời
Đặt niềm tin màu hồng
đậm lên môi
rằng ký ức luôn bình
yên nơi đó
rằng nắng vẫn ươm lên
từng tán cây ngọn cỏ
dẫu đôi lần gờn gợn
chút ẩm ương
Trên lối về hồi tưởng
một miền thương
nghe dìu dặt tiếng hò
khoan ngọt lịm
nghe tiếng sáo chiều
ru mềm tim từng nhịp
nghe tiếng sóng vỗ
yên bờ dòng sông nhỏ chớm băn khoăn
Trên lối về
chiều …sương lạnh mờ
giăng
ta khựng lại...
còn gì đâu để kiếm
thì quá khứ đã lùi
sâu thành kỷ niệm
thôi, gìn giữ những
gì còn sót lại
buổi hôm nay
Huỳnh Gia
15/10/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét