Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014
Đếm ...
Một ... hai ... ba ...
em đếm tiếng buồn rơi
Đều nhịp như những hạt mưa rơi giữa chiều nay thật nặng
Cơn lốc hôm qua xoáy tan niềm hy vọng
Được có nhau trong đời .
Như những đám mây kiêu hãnh giữa nền trời
Anh rời xa ...
bỏ mặc mùa thu gọi lá về ru nỗi nhớ
Chỉ có gió lắng nghe tiếng thì thầm như tiếng thở
Của một trái tim yêu .
Cuộc sống có vô thường dù bận rộn bao nhiêu .
Hoặc giả như những lúc giận hờn khi lỡ tay một lần buông rơi hạnh phúc
Trái tim một con người chưa một lần khuất phục
Đã biết dối lòng - dù ánh mắt vốn ngây ngô
Chiếc lá mùa thu vốn không biết cách đợi chờ
Nên cứ thản nhiên rơi như muốn lấp cho đầy từng con phố cũ
Nơi có những bước chân muốn ngược đường tìm quá khứ
Nơi kỷ niệm chơi trò ẩn dụ
Dù đoạn kết không vui
Em đếm thời gian bằng đôi mắt ngậm ngùi
Bằng nỗi buồn nấp sau cánh cửa
Muốn nhóm lên từ đống tro tàn hộ anh ánh lửa
Nghe khó quá ...
Đến không ngờ ...
HG
2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Có những lúc phải nhảy hầm trốn pháo
Trả lờiXóaVẫn tung tăng theo những nhịp trống trường
Cơm không có đành lót lòng chén cháo
Con chữ nào nhảy múa giữa yêu thương ?
Mưa rả rít giữa mùa đông rất lạ
Trả lờiXóaCon bấc buồn co gập nỗi buốt tê
Ta nhớ người chờ dỗ giấc đam mê
Người đi miết bỏ mùa đông lạnh lẽo
Ơi ! hạt nắng
Bởi cớ gì thật vội
Lóe bình minh rồi lẫn trốn rất nhanh
Cho mùa đông mưa ướt dấu độc hành
Bước dĩ vãng ta mỏi chân tìm kiếm ...