Bỗng nhiên trời đất trĩu buồn Từng cơn mưa lạnh nổi cuồng đêm nay Mưa rơi giọt vắn giọt dài Nhìn mưa lại nhớ những ngày ta bên Hình như giấc ngủ dịu êm Từ lâu lạc mất những đêm mưa rồi Lạnh lùng chi hỡi mưa ơi ! Mưa trôi mộng ước cả đời bên nhau Mưa rơi chi mãi giọt sầu ? Mưa khơi dậy mãi nỗi đau đã chìm Mưa đừng rơi nữa trong đêm Lòng tôi lạnh lắm - ướt mềm tả tơi Vô tình mưa cứ mãi rơi Vô tình người bỏ mặc tôi đêm huyền. Mưa buồn mưa đổ triền miên Sao tôi ôm mãi ưu phiền trong mưa ? 21/6/06 |
Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014
Đêm mưa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ném đi cái tuổi dại khờ
Trả lờiXóaĐể cho nắng rọi giấc mơ ngủ vùi
Ném đi một thuở tình ơi !
Để mưa đừng rớt giữa trời hoang vu
Ném đi từng cụm mây mù
Vén thềm nỗi nhớ - ngóng mù khơi xa
Ném đi khoắc khoải ru ta
Ầu ơ ..! tiếng sáo vỡ òa nỗi đau
Thì thôi: ném đất ném trời/ ném tình ném tuổi ném lời chát chao/ chắt ra hàng vạn giọt sầu/ Khuấy tan ném xuống vực sâu- và chìm./ Chỉ can : đừng ném chính mình...
Trả lờiXóa