Ngày vừa đã sang thu
từng chiếc lá nhuốm vàng nỗi vui buồn tận hiến
mùa bất lực níu ghì từng phiến xanh kỷ niệm
lời hứa úa phai dần mỗi chiều muộn ướt mưa
Em ngồi xếp thành lớp dầy những chiếc lá già
nua
như xếp lại kỹ càng tháng ngày trôi ngờ ngợ
xếp gọn gàng những hẹn hò còn dang dỡ
đang vô ý rơi vào khoảng trống vắng mênh
mông
Có phải mùa thu vốn buồn hay không
như có lẽ
thế nên bình minh đầy sương giá
rồi đến đêm , lọn heo may lượn từng vòng...
thật lạ
em quấn kén tự nhốt mình trong nỗi nhớ ẩm
ương
Mùa thu có đôi lần gởi lời nhắn yêu thương
rằng có thể
nên bỏ buông từng tiếc nuối
đón nhận những hạt nắng vô tư đang sưởi ấm
miền cằn cỗi
như đón nhận bốn mùa
đang luân chuyển rất vô tư
Huỳnh Gia
12/08/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét