Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2024

Lối riêng thu.

 

Gió khiến ta nghĩ về sức chịu đựng của hàng cây
nắng khiến ta muốn thử lần cháy ráp bàn chân khi sải dài trên cát
mưa khiến ta muốn dầm mình để lắng nghe từng giọt lạnh
và như thế...
giấu kín sự nghi ngờ đang lạm dụng dối gian
 
Có phải kiếp người là trải qua từng vất vả gian nan
là nuối tiếc những gì vừa vuột khỏi
là hụt hẫng những níu ghì mệt mỏi
là thời gian lầm lũi phía một chiều...
 
Đời khiến ta đôi lần tự ôm lấy nỗi quạnh hiu
từng lạnh buốt...
thấm sâu vào ký ức
để có lúc bất chợt lòng lẩn thẩn
trăm vạn nỗi đau tự đứng vững - bão hòa
 
Đoạn cuối con đường đơn độc bước chân xa
ngược lối dẫn về phía nơi đã đến
gió lùa nắng vào cuối miền lơ đễnh
mùa dửng dưng mùa
ta mặc kệ những tàn dư...
 
Huỳnh Gia
02/08/2024

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét