Lối về
Về ngang ngọn gió lam chiều
nghe như lời nhắc bồng phiêu mỏi nhừ
thường tình chi nỗi trầm tư
cầm tay nhẹ hẫng đã từ rớt rơi
Về ngang lối nhỏ tinh khôi
nghe âm ấm cột khói cời bình yên
dừng chân một lát mé hiên
nghe câu "thưa, dạ..."
thương miền chân quê
Về xoa nhẹ gót mỏi mê
âm thanh tiếng sáo ru bề bộn trôi...
về ...quên trăm vạn lối vơi
rêu phong đã phủ nửa đời bôn ba
Về neo đậu bến quê nhà
chiều ngồi nhớ quãng đường xa đã từng
có gì tựa giọt rưng rưng
có gì như nỗi lưng chừng nhớ quên
Nghe từng bước nhỏ nhẹ tênh
trên từng vạt đất ru mềm bước chân
Huỳnh Gia
05/07/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét