Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

Viết cho những điều sắp quên mất lối ra






Muốn viết cho mùa thu cũ sắp đi qua
Nơi có những hạt nắng lung linh xoay tròn trên vạt cỏ
Nơi bầu trời trong veo , sau những cơn mưa đổ tràn trên phố nhớ
Nơi có những chiếc lá vàng hoe thi thoảng rớt bên đời

Viết cho đôi mắt chiều nhìn về nơi ấy 
 xa xôi ...
Nơi có những yêu thương khẽ khàng lên tiếng gọi
Phút dừng lại giữ lòng thật bình yên 
vô hình như bối rối
Cảm giác tựa cánh diều ...
băng gió phía trời xa

  Hay viết cho những điều sắp quên mất lối ra
Không phải vu vơ 
không phải những băn khoăn...
 thoảng qua như cố tình bỏ ngõ
Cũng không phải những buồn vui  trưởng thành theo hơi thở
Hay những lo âu chợt đến giữa đời thường 

 Muốn gửi theo làn gió một chút hương
Trong những lúc lang thang một mình trên từng con phố vắng
Đếm nỗi nhớ xoay xoay trên chiếc vòng mang tên hoài niệm
Để thấy hình như vẫn còn chút cảm xúc dệt hồn thơ 

Và ...
 viết cho một người vừa lẽn vội vào giấc mơ
Vô tình lạ 

 hình như những cơn mơ bao giờ cũng ngắn
Để rồi mỗi sớm mai 

khi tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng hôn lên ánh mắt
Mới hay...

 À ! không có thật bao giờ ...

Viễn Du 

2006

3 nhận xét:

  1. hình như những cơn mơ bao giờ cũng ngắn
    -------------------------------
    Em tâm đắc với câu này quá chị à!

    Trả lờiXóa
  2. Bây giờ mấy giờ rồi anh !
    Nơi em nắng hét tràn nỗi nhớ
    Không gian dường vương nợ
    Khúc tình thơ mắc võng giữa lưng trời .

    Trả lờiXóa