Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Thử một lần viết thật ở ...nơi đây .

Bởi vì viết thật cho nên tôi không hề dám mang đăng bên FB vì nơi đó là không gian mở , nơi đó đa số bạn bè ảo của tôi đều là những người thuộc tầng lớp giàu sang . Tôi không hề thích họ bải buôi bằng những câu đầu môi mang tính chất ... thương hại  ...Vì thế ở FB , tôi sẽ chỉ nên có tiếng cười ... dù tiếng cười cũng rất ... ảo . 

Nhưng có lẽ viết là phương cách cuối cùng và hiệu quả nhất giúp tôi trút ra đc dù một phần rất nhỏ những thứ đang đè nặng tâm trí .

 Viết như một cách tâm sự với ... riêng tôi , với căn nhà này ... Hay có khi cho một ngày mai nhìn lại ...
Chỉ vậy thôi  .







Tất cả của Tôi là ... đây .



==================================


Thế là sắp thêm một cái tết nữa từ lúc Tôi và gia đình dọn về căn nhà mới nằm ở một khu vực thuộc thôn quê tương đối  xa chợ ... 

Ngôi nhà mới tềnh toàng đc xây dựng bằng tất cả công sức lao động cả ngày lẫn đêm của Anh - người bạn đời đã cùng tôi trải qua năm lần bảy lượt những thăng trầm của cuộc sống .


 Thất bại ... không có nghĩa là đầu hàng số phận . Nhưng với hai bàn tay trắng , mà không - là cả bốn bàn tay của tôi và anh gộp lại mới đúng , bây giờ vốn liếng mất sạch , khoảng nợ ngân hàng vay cho con đi học vẫn chưa có điều kiện hoàn trả thì làm sao để vượt lên số phận đây ...? 

Hạnh phúc ? Vâng !  tôi đang rất hạnh phúc vì  hai đứa con rất ngoan , chúng hiểu rất rõ ba và mẹ chúng đã khổ sở và chật vật như thế nào để lo cho chúng , nên hầu như không hề than thở hoặc đòi hỏi bất kỳ thứ gì ...

Ngoài tiện nghi của cuộc sống - hay nói chính xác là ngoài sự thiếu thốn về tiền bạc ,  tôi bằng lòng với hạnh phúc ấy ... 
Phải chăng ông trời chỉ an ủi chúng tôi bằng cách ban tặng món quà này thôi ư ?

Rất nhiều lúc ngồi một mình , tôi thầm ao ước :" Phải chi mình có tiền để cho con học thêm những thứ bọn trẻ thích , hay mua cho bọn trẻ những món đồ có giá trị hơn một chút ..."  . Có những lần phải cố kìm nén không cho mình bật khóc trước mặt con khi nghe thằng bé xuýt xoa reo vui trước cái áo mẹ vừa may xong để mặc đi đám cưới bằng khúc vải không quá ... 50 ngàn ... Hay câu trả lời của nó: " chiếc điện thoại này tốt chán rồi , không cần mua cái khác đâu mẹ ! " khi tôi ướm lời " để mẹ thay chiếc đt khác cho con !" ( Chiếc nó đang xài là chiếc nokia đời cũ màn hình trắng đen chị nó mua cho giá không đến  ...200 ngàn )  . Tôi thừa biết nó rất thích những bộ đồ mới có giá trị - Tôi thừa hiểu nó vẫn trầm trồ những chiếc Iphone của bạn bè nó - may mắn đc sinh ra trong những gia đình khá giả đang sở hữu...

Nhưng nó thương ba - yêu mẹ . Nó yêu thương sự nghèo khó của gia đình nên nó biết an phận mình . 

Rồi những đêm trở giấc trằn trọc mãi không dỗ lại đc giấc ngủ vì chợt nhớ đứa con gái bé bỏng phải hàng ngày vất vả với công việc để rồi đến kỳ lĩnh lương lại vừa phải trả tiền nhà tiền điện giúp em ,vừa đóng học phí cho khóa tiếng anh giao tiếp . Số còn lại ít oi chỉ đủ cho những bữa cơm nhạt nhẽo nhưng không một lời than thở , và cứ phải trả lời mỗi một câu :" Dạ ! con còn , mẹ . " khi mẹ hỏi: " Còn tiền không con ? " . 
Mẹ biết đó là câu nói dối đáng yêu nhất của con ... nhưng chỉ còn cách gật đầu lặng thinh vì không thể làm gì khác .

Thế đó !

Thêm một cái tết ... Có nghĩa là cuộc đời sắp rút ngắn đi thêm một chặng ... Với đôi bàn tay trắng - mà không , với hai đôi bàn tay trắng của hơn 50 năm , cuộc đời sẽ thử thách chúng tôi bao nhiêu lần nữa đây ? 

Nhiều lúc muốn buông trôi tất cả ...Nhưng rồi chính hai đứa con ngoan là động lực vực tôi đứng dậy để ... bước tiếp . 

Tôi thừa biết những bước chân của hôm nay không còn nhiều sức lực nữa , nhưng tôi vẫn phải cố bước tiếp ... Cho đến khi nào con tôi thành đạt và đủ sức tự đi một mình trên quãng đường riêng của chúng ...

 Tôi thừa hiểu ý chí đã bị bào mài đến mòn vẹt ... Nhưng tôi bắt buộc phải động viên nó :" Cố gắng lên !"

Vận may đã bỏ quên tôi 
Cơ hội đã lãng tránh tôi ... 
Và những người đc xem là ruột thịt cũng tránh né ... Đơn giản bởi chúng tôi NGHÈO .

 Giàu cha giàu mẹ thì ham 
Giàu anh giàu chị ... ai làm nấy ăn 

Vậy thôi ! nên tôi không hề trách cũng không buồn . Chỉ hơi buồn cười trước sự tránh né của họ mặc dù trước họ tôi không hề than thở hoặc xin xỏ , mượn mỏ bất kỳ thứ gì , cái ý chí quật cường của lòng tự trọng không bao giờ cho phép tôi làm như thế 

Đôi lúc cùng tâm sự với nhau tôi hay nói với chồng :" Bên nhà anh kể cả Má , đâu ai biết đc rằng chúng ta đang rất thiếu thốn và khổ sở , nói chính xác là nghèo rớt mồng tơi  , đúng không anh ? " Rồi ... cười ...

Nhưng ... NGHÈO đâu phải là cái tội . Phải không ?

 Và Tôi ơi ! hãy vững niềm tin vào một ngày mai tươi sáng .
Có thể ngày mai không hẳn tươi sáng như niềm tin của tôi , nhưng tôi vẫn cứ tin .

Vậy nhé !

Huỳnh Gia 

11/12/2013




20 nhận xét:

  1. [img] https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/1465348_1433296000219360_1518705078_n.jpg[/img]
    Bốn ngọn nến lung linh! Huỳnh Gia sung sướng quá!
    Hai ngọn nến ở giữa trông giống như là anh em. Người ta nói thế là có phúc đó. Chúc mừng HG!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người mặt dài - kẻ mặt vuông . Hình như đâu giống hung anh Chuồn Chuồn hè !

      Xóa
  2. Chị! Nhìn anh chị và hai cháu, không ai nghĩ là nghèo đâu chị, vì cái phong thái toát ra từ mỗi người. Em rất thích tấm ảnh này, không chỉ vì ai cũng đẹp mà còn vì cái tinh thần đó. Em cũng thuộc loại nghèo nhưng không hiểu sao em vẫn lo cho con được những thứ cũng hơi...sang sang. Máy tính hay điện thoại của chúng toàn loại cũng hơi bị nhiều tiền chị ạ! Nhưng em thì lại sống hết sức tằn tiện. Em cũng như chị, tự may đồ mặc, tự làm những việc cần thiết mà mình có thể, không thuê mướn bao giờ. Chị ơi, chị làm non bộ đi. Chỉ cần chị nhắn là em sẽ đăng lại toàn bộ ba bài đã viết cho chị đọc ngay thôi. Sở dĩ em xóa cũng là vì muốn giữ "bí mật công nghệ" đó chị. Làm non bộ mà giá thành rẻ quá em cũng mắc cỡ lắm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. 20 năm trước , anh chị bước ra khỏi cơ quan với mấy trăm ngàn tiền chế độ nghỉ việc , 10 năm tiếp sau đó lao đao với hàng trăm nghề ...tích góp đc tiền mua đất - cất nhà . 10 năm sau nữa do tính toán không khéo trong công việc kinh doanh , toàn bộ vốn liếng tằn tiện tích lũy đã mất sạch , may ra còn đc cái nhà để ở ... Bên chồng chị khá giả nhưng họ bỏ mặc anh chị từ lâu rồi vì anh không nghe lời họ đi cưới chị . Nếu chồng chị nghe lời chị của anh , có thể bây giờ anh đang hưởng ấm no sung sướng ở đất Mỹ xa xôi rồi cũng nên ...
      Nhà hàng xóm xung quanh chị cũng không ai biết chị nghèo đâu cưng dù có những ngày trong nhà không có nổi 100 ngàn ...
      Nhưng tất cả rồi cũng xong , chị ráng chờ thằng nhóc học thêm 1 năm nữa ra trường kiếm đc việc , lúc đó cuộc sống có lẽ dễ thở hơn .
      Chị sẽ ráng gom xốp , bao giờ có nhiều nhiều sẽ học theo em cách làm non bộ , nếu thành công mang trình làng luôn . Hén !

      Xóa
    2. À ! ngoài chiếc đầm bé Thảo con chị mặc do bạn bè tặng nhân sinh nhật nó , trang phục của hai cha con nhóc nhỏ là do chị của em chính tay may lấy đó cưng ! Chị cũng phải tự khen mình giỏi chứ em nhỉ ! nhưng chị vẫn còn dở hơn em là không làm đc chuyện nặng nhọc và không tự chạy xe máy đc ... hic ...

      Xóa
  3. Nghịch cảnh bao giờ cũng làm cho người ta lớn lên, vững vàng và "giàu" hơn đó muội. Mình cũng vậy, con mình cũng vậy, nếu sống trong thuận cảnh, đầy đủ mọi thứ thì tâm hồn sẽ " nghèo" đi. Ai nói muội "nghèo" tui đi đầu xuống đất ...hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đôi lúc than thở một chút cũng là một cách xả xì ... trét...huynh nhỉ !
      Đi đầu xuống đất là một kiểu tập yoga đó nghen huynh ! hihi ...

      Xóa
  4. "Ai nói muội "nghèo" tui đi đầu xuống đất ...hihi!"
    Vừa để khẳng định ý kiến của Cư sỹ, lại vừa tập yoga! Nhất cử lưỡng tiện! Cư sỹ hơn người là thế. hi hi!

    Trả lờiXóa
  5. Nhiều người khác kt có hơn bạn đâu. Hai con bạn thật đáng quý. Cứ vui và làm hết sức mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn anh Ba động viên , đôi lúc than thở một chút cho ra vẻ đàn bà yếu đuối anh Ba hí ! vẫn vui và làm hết sức mình đây .

      Xóa
  6. Nhân sinh quý tử còn than
    Nước tương rau muống như vàng trong kho
    Đời người ai cùng đắn đo
    Cái ăn cái mặc trời cho mỗi người...

    Trả lờiXóa
  7. Wow ... quá xá lâu rồi em không gặp anh ở đây lẫn bên ngoài nghen anh trai !

    Trả lờiXóa
  8. Xin đừng hát khúc ly ca
    Mưa không quen gõ nhịp fa ...
    nốt chùn
    Cõi mơ
    sương phủ mịt mùng
    Hàng cây đêm rũ lá
    Vùng hoang vu
    Em về ...
    nhặt lấy lời ru
    Mùa xa hút mắt ...
    Vờ như vẫn gần
    Nắng vờn bóng ngã
    Bâng khuâng
    Lời ca tắt lịm nửa chừng
    ai đau ?

    Trả lờiXóa
  9. CHIA XE VOI NHUNG DONG TAM SU CUA MUOI HANH PHUC GIA DINH LA TREN HET

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ ! hạnh phúc gia đình là trên hết , chính nhờ nó em đã vượt qua tất cả đó chị

      Xóa
  10. Chúc bốn ngọn nến luôn vui khỏe và hạnh phúc mãi mãi em nhé

    Trả lờiXóa
  11. Bài viết rất thực,rất sâu về lý trí lẩn tâm hồn, cái nhìn xuyên suốt..nỗi đau trong tâm hồn của người mẹ.và nghi lực..........Trên cả tuyệt vời em gái ạ
    (ở SG 6 tháng mới về chua nghé thăm em ,à anh VŨ MIÊN THẢO biết nhà em không , Anh chua biết nè !

    Trả lờiXóa
  12. Nhà em và nhà Chú Vũ Miên Thảo rất gần nhau anh ạ ! để lúc nào đó em tương đối dể thở một chút anh em mình tổ chức họp mặt một buổi hén !

    Trả lờiXóa